
Mời quý bằng hữu xem đoạn clip ngắn về anh chàng nông dân Lê Ngọc Ánh Hưng phân chia ruộng rau Muống Tự nhiên. Người quay phim và phỏng vấn là chị Trần Thị Tính.
Nông dân chúng tôi chia sẻ với Quý Bằng hữu tiến độ công việc là như vậy: đã có đất, có nước, có nơi che nắng, che mưa. Hiện nay thì đã có rau sẵn để ăn và chúng tôi sẽ cập nhật công việc hằng ngày của Vườn Rau Tự Nhiên tới bằng hữu. Trong quá trình làm, chúng tôi thấy được sự này, sự kia thì ngâm nga vài câu thơ gửi đến bằng hữu nghe. Bài này chẳng có tựa, chẳng có đề, chỉ có vậy.
Ngẫm cũng vui khi dân ta thích cãi
Cải tạo sông, đất, nước, ruộng, nương
Nơi xưa kia ruộng lúa cùng ễnh ương
Nay một mạch con đường trải thảm nhựa.
Ngẫm cũng vui dân ta thích cãi
Giống cây trồng vốn nó tự nhân ra
Thấy cây lớn mà chẳng chịu ra hoa
Chích một phát cho cây thành cao sản.
Ngẫm cũng vui sao dân ta thích cãi?
Cây cần gì? Chỉ cần đất, nước và thời gian
Hãy cho cây, ánh sáng và không gian
Cây sẽ lớn cho hoa và cho quả
Nhưng hỡi ôi dân ta lại thích cãi
Học cách trồng "không đất" tại trời Tây
Chỉ cần nước, phân, thuốc sẽ lên cây
Cây èo uột, trắng, xanh chẳng phân rõ.
Cây không lớn kịp bằng lòng tham vọng
Nhồi cây ăn, nhồi thuốc, cùng nhồi phân
Cây cũng đau, cũng khóc dẫu lên mầm
Chẳng thể thành thức ăn và thảo dược.
Ngẫm tự hỏi Thiên Nhiên đà ưu đãi
Mắc cớ gì phải cải, biến, phải tạo thêm
Quá rổi hơi hay quá đỗi an nhàng
Khấy đảo chiều cho thêm phần loạn lạc...?
Hỡi những con, những người hay ưa cãi
Ta hỏi rằng có cãi mãi được không?
Trân trọng.
BẠN NHẬN XÉT
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.