Muốn cũng được đâu! Ace mình đã xác định từ đầu là MÌNH LÀM CHO CHÍNH MÌNH, ấy vậy mà các bạn có biết không! Cũng không được đó, bằng chứng là: Bọn mình phải nhận cái gì đó đó, cái mà cái ông quản lý đặt tên để Ổng gọi. Uhm, thì Tui là Tui mô tả vậy, ông thấy tên Bọn Tui giống cái gì thì Tui nhận tên đó. Vậy là: Ổng đã gá cho bọn Tui cái tên ni nì: VƯỜN LAN TỰ NHIÊN VÀ RAU HỮU CƠ
Nghe cũng “Hoàng tráng” cũng hay hay,.. nhưng với cái cốt mà T đang làm cùng Ace thì đó chỉ là “cái tên”, nghe giông giống, nói theo cách mà “ngôn từ” được Họp họp, bàn bàn,.. Chứ theo cách mà những Nông dân chân chất là “Chẳng biết gọi tên là gì”, chỉ có thế nói nôm na là: Canh tác truyền thống, thuận tự nhiên, thiên nhiên. Ace cười hài với nhau rằng: Thà Ổng cho đặt tên là: Vườn rau Đất + Cứt và Lan là Lan không chừng khách hàng thấy thật mà đỡ phải viết nhiều.. hihi.. mà cũng sợ Youtube kênh Hoa Lệ Sài Gòn chụp được là lại 7 chai rưỡi thì ra đi không biết bao nhiêu là lứa rau.. hehe.. Làm nông, nghe có vẽ như là đơn giản! Đơn giản với những kẻ cùng đường, đơn giản với những con người lười, đơn giản với những kẻ: Dùng tiền để mua c..ứ..t, mua đất, mua, mua, mua,..; Đơn giản với những tham quan, cướp bốc sau đó trá hình ẩn núp mà Hàn Mặc Tử đã viết trong bài Đây thôn Vĩ Dạ: Vườn ai mướt quá xanh như ngọc/ Lá trúc che ngang mặt chữ điền. Thử hỏi, người có gốc hiền thật: có ai có đủ không? Nhưng cái thời buổi mà bọn người gian tham mãi đi tìm kiếm “cái vườn xanh mướt thì nói cái chi chi đây. Chỉ biết buồn buồn mà nói rằng: Vâng! Em chỉ có vậy ah Còn với T, đã 08 năm rồi – mặc dù với bao thuận lợi đủ bề nhưng ôi! Sao càng đi càng thấy ngu, càng đi càng thấy xa xăm và mờ mịt. Hihi, chỉ là bù lại thấy mình khác xưa: Sao sức đâu mà làm đến thế - việc này sang việc khác, ngày này sang ngày khác, tháng này sang tháng khác,.. và giờ đã gần ở ngưỡng 09 năm rùi.. Mà kể cũng vui vì thấy toàn là cái ngu, mà lạ: T làm việc thì chính xác và nhanh rất rất nhiều, nhanh ra mỗi ngày. Cứ nhìn ra cái ngu bao nhiêu thì lại càng nhanh bấy nhiêu, lại đa năng không tưởng. Rồi đã có bẩm sinh nay được chắp thêm cánh nên thoáng tí thì đã có món ăn chơi trong chớp mắt. Một tuần, một tháng đã là nhanh.. Nhưng ngay khi vừa hết tết đã phải khẩn trương để đón tết.. Nhanh, bởi vì làm cho mình ăn, cho mình vui sống rồi lại sống vui với mọi người.. T nhìn mọi người nhìn T khi làm việc với ánh mắt “thương hại”, ánh mắt “Tội nghiệp”, ánh mắt: ái ngại, xót,.. nhưng T lại nhìn lại mọi người thấy vui vui,.. cùng với cái thời đại 4.0 này lại càng vui hơn khi mà biết chắc rằng chăm chỉ làm việc, người có lực thật, ánh mắt sáng thật, viết nói hiền hòa thì mỗi ngày mỡ internet ra thấy: Oh! Nhiều like hơn là khoác lác, rống lên, lòe loẹt,.. Hình T cũng có vặn vẹo – Nhưng không có vặn vẹo ngu như xưa, nói như chị Hằng Canada “Bày đặt” vặn vẹo – T vặn vẹo để làm việc đó mà, nhưng vì nhớ bà con nên chụp tí để tám í mà.. hí hí.
Việc thì đã làm không hết, vậy mà các ổng còn bày ra để còn thêm việc. Thôi! Nói như ông Dũng “lò vôi” phải thượng tôn Pháp luật thôi. Khác chút là: Mình xin nhận cái Giấy đăng ký kinh doanh còn anh Dũng, chị Hằng thì xin giữ lại “Quyết định xử phạt”. Có lẽ anh, chị ấy thật mạnh mẽ, vinh quang, ở chổ mà ai cũng ngưỡng mộ. TRẦN THỊ TÍNH

Bài sau
« Prev Post
Bài sau
Next Post »

BẠN NHẬN XÉT

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.